The conditionals (câu điều kiện)
I) Các cách dùng cơ bản.
a. Loại I.
Nếu mệnh đề IF diễn tả 1 hành động có thật và sẽ xảy ra ở tương lai hoặc hiện tại, hay 1 sự thật luôn luôn đúng, ta dùng cấu trúc:
If + S + Simple Present, S + will/ Simple Present/ modal Verb.
VD:
If I work late, I get tired.
If you get wet, you should change your clothes.
If I have money, I will buy the car.
Diễn tả 1 sự thật luôn luôn đúng ở quá khứ. Ta có cấu trúc:
If + S + Simple Past, S+ Simple Past.
VD:
We went home early if it was foggy.
b. Loại II
Diễn tả 1 sự việc không có thật ở hiện tại. Ta dùng cấu trúc:
If + S + Simple Past ( Past subjunctive), S + would + V
VD:
If I were you, I would buy this car.
If I had money, I would buy this car. ( Lúc này tôi không có tiền => tôi không thể mua xe)
Lưu ý:
Simple Past ở mệnh đề IF đối với TO BE, luôn dùng WERE. ( Trừ văn nói)
c. Loại III:
Diễn tả 1 sự việc không có thật ở quá khứ. Ta dùng cấu trúc:
If + S + Past Perfect, S + would have + Past Participle
VD:
If I had had money, I would have bought the car.
( Vào thời điểm đó trong quá khứ, tôi không có tiền)
II) Sự biến đổi câu
a. Unless và if…..not (trừ khi)
Unless/ If…..not + clause
VD:
You will be late for dinner unless you hurry.
=> You will be late for dinner if you don’t hurry.
( Nếu bạn không làm gấp, bạn sẽ trễ bữa cơm)
b. Cấu trúc 1:
Diễn tả 1 sự việc xảy ra trong quá khứ, nhưng có kết quả ở hiện tại. Ta có cấu trúc:
If + S + past perfect, S + would + V
VD:
If Jim hadn’t missed the plane, he would be here by now.
( Jim ở đây vì anh ta trễ chuyến bay)
c. Cấu trúc với SHOULD.
Sau IF, nó diễn tả 1 sự việc khó có thể xảy ra. Ta dùng:
If + S + should + V, clause
VD:
If you should see Ann, could you asked her to call me?
( Tôi không mong đợi rằng bạn sẽ gặp Ann)
d. Cấu trúc với HAPPEN TO
Dùng để nhấn mạnh sự tình cờ hoặc cơ hội của 1 sự việc.
IF + S + Happen to, clause.
VD:
If you happen to see Helen, could you ask her to call me?
( Nếu bạn tình cờ gặp Helen, bạn nhắn cô ấy gọi mình nhé?)
e. Cấu trúc với IF IT WERE NOT FOR/ IF IT HADN’T BEEN FOR.
Dùng để miêu tả 1 sự việc này phụ thuộc vào sự việc kia.
If + it + were not for / hadn’t been for + Noun, clause.
VD:
If it were not for Jim, this company would be in a mess
If it hadn’t been for the goalkeeper, Vietnam would have lost.
( Nếu không có thủ môn, chắc Việt Nam đã thua rồi)
III) Một số cách dùng khác.
a. Supposing, otherwise
Supposing/ Suppose thay thế mệnh đề IF ( câu điều kiện) trong văn nói.
VD:
Supposing you won the football match, what would you do?
( Nếu bạn thắng trong trận đá bóng, bạn sẽ làm gì?)
Otherwise nghĩa là ” hoặc nếu ko”. Nó có thể đứng ở đầu câu hay cuối câu.
VD:
If you hadn’t given us the directions, we wouldn’t have found the house.
=> Thanks fo your directions to the house. We wouldn’t have found it otherwise.
( Cảm ở sự chỉ dẫn của bạn. Chúng tôi sẽ không tìm ra căn nhà nếu không có nó)
b. Cấu trúc BUT FOR.
Nó thay thế cho cấu trúc ” IF …….NOT”. Dạng này thường sử dụng trong văn phong lịch sự.
BUT FOR + Noun
VD:
If you hadn’t helped us, we would have been in trouble.
=> But for your help, we would have been in trouble.
c. Cấu trúc: If + adjective.
If + adjective, clause
Dạng này được lược bỏ TO BE.
VD:
If necessary, you can take a taxi
(ST)